Thầy giáo dạy tiếng anh giao tiếp tphcm giỏi

Материал из База знаний
Перейти к навигации Перейти к поиску

Cái tên BeUsing bắt đầu từ câu chuyện của CEO Lê Thanh Hợp

Thật sự thì vào những năm đầu (lớp 6>>lớp 8) tiếng Anh của tôi không đến nỗi tệ, tôi luôn là 1 trong những học sinh có điểm cao ở môn tiếng Anh vì khi đó, tôi như bao bạn khác, khi vừa tiếp xúc tiếng Anh thì cảm thấy khá hứng thú vì được tiếp cận một môn học mới mẻ, may mắn hơn, tôi còn được học ở một cô giáo dạy thêm giỏi nên tiếng Anh của tôi khi đó khá tốt (theo đánh giá của giáo trình lớp 6>>8).

Nhưng sau đó, tôi không còn hứng thú với tiếng Anh vì lẽ tôi cùng các bạn khác được mặc định học Toán Lý Hóa để thi vào khối A nên với tôi, việc học tiếng Anh ở những năm phổ thông từ lớp 10 đến 12 và đại học là 1 cực hình. Tôi luôn sợ nhất những kỳ thi, vì khi thi luôn luôn dưới điểm trung bình, khi nào may mắn ngồi kế cao nhân và tốt bụng thì copy thì được 6,7. Các lớp học thêm, bổ túc, tôi đều luôn phải có mặt vì mất căn bản.

Nhưng năm vào đại học, tôi bắt đầu hiễu được tiếng Anh cần đến thế nào khi tôi làm đề tài luận, tìm bằng tiếng Việt mỏi mắt không ra, nhưng 1 dòng tiếng Anh (tôi nhờ bạn tôi tìm), thì trong nháy mắt đã có hàng triệu kết quả mà tôi cần. Thêm nữa, nhìn vào mức lương mà anh họ tôi nhận được rất cao so với chị tôi, chỉ khác biệt về tiếng Anh. Vì thế, tôi có 1 quyết tâm “Cái gì ngu thì ngu, còn tiếng Anh thì bất cứ giá nào cũng không thể ngu được”. Thế là tôi quyết tâm học tiếng Anh…như bao người. Ra vào các trung tâm ILA, Dương Minh… vài tháng. Quá chán nản vì tôi cũng không biết phải làm sao, vào các trung tâm mà học không được nữa thì chẳng còn cơ hội nào cho tôi cải thiện tiếng Anh nữa. Nhưng cái quyết tâm “Cái gì ngu thì ngu, còn tiếng Anh thì bất cứ giá nào cũng không thể ngu được”, tôi lại tiếp tục đi tìm cách để học. Tôi đọc rất nhiều cách, và 2 cách lúc ấy tôi tìm thấy 1 là hãy làm theo Đam Mê, Thành công sẽ theo đuổi bạn, 2 là bạn cần 1 Động lực đủ mạnh đề học. Cách thứ 1 thực sự vô vọng vì nếu có Đam mê thực sự, tôi đã không phải “gà” đến mức thi toàn dưới trung bình.

Thế là tôi vạch ra kế hoạch. Động lực thì tôi không tự tạo ra được (đã thử nhưng toàn thầy dạy tiếng anh giao tiếp tphcm thất bại), vậy còn 1 cách là ĐỂ NGƯỜI KHÁC TẠO RA ĐỘNG LỰC CHO MÌNH. Thế là 1 suy nghĩ lóe lên trong đầu. Để người khác tạo động lực cho mình, chỉ có cách duy nhất là….ĐI DẠY TIẾNG ANH (1 quyết định liều lĩnh nhưng sau quyết định này cũng cho tôi biết, tất cả mọi thứ đều có thể làm được). Xin vào các trung tâm thì không thể (à không, có thể làm được bảo vệ hay lao công). Nên tôi quyết định trở thành 1 gia sư tiếng Anh. Ngày đó tôi có mấy người bạn cũng dạy tiếng Anh, nên tôi may mắn có được học viên(bạn tôi giới thiệu và nhường học viên cho tôi) và đương nhiên những học viên đó cũng không biết trình độ của tôi thực sự thế nào, chỉ nghe bạn tôi “quảng cáo”.

Nhiệm vụ của tôi lúc đó là…DẠY CÁI GÌ?. Do tôi dạy để học (teaching for learning). Nên tôi quyết định DẠY CÁI NÀO TÔI NGU NHẤT. Thế là tôi dạy GRAMMAR và WRITING, tôi hầu như mất căn bản 2 phần này.

KẾ HOẠCH DẠY HỌC: Tôi mua 16 cuốn Grammar và 10 cuốn Writing, các bài luận về nhà, bữa đó tôi dạy 1 chủ đề thì tôi đọc qua 16 cuốn để lấy tất cả các ý. Chép ra các ý hay và tới lớp…đọc lại cho học viên. Bài tập thì coi sách giải. Hiệu quả rất bất ngờ nhưng cũng dễ hiễu vì tôi dạy 3 người, như vậy 1 chủ đề tôi xem đi xem lại >20 lần mỗi khi dạy. Sau 3 tháng dạy, tôi nắm khá chắc các chủ điểm grammar cơ bản (Vậy là đã lấy lại được cơ bản). Bằng 1 chút giao tiếp, tôi tiếp tục có các học viên. Càng về sau tôi dạy càng tốt vì tôi đã biết được 1 số vấn đề đã dạy, giờ cứ vừa dạy vừa học. Sau đó khoảng 1 năm, tôi nắm khá chắc về Grammar và Writing. Tôi bắt đầu chán học kiễu ngôn ngữ trên giấy này. Nên tôi bắt đầu luyện Nói và Nghe. Thế là tôi chuyển tất cả học trò qua dạy nói, dạy phát âm, dạy nghe. Tôi bắt đầu nghe nhưng tôi không dùng tài liệu như Tatics, NewInterchange, Effortless English, VOA, BBC (vì tôi biết 1 đưa bé bắt đầu nghe từ Real Language chứ không nghe từ Notebook) mà tôi nghe trực tiếp từ Real English bằng 4 phương pháp Nghe Vô Thức, Nghe Có Ý Thức, Nghe Gián Tiếp và Nghe Nhại Lại (Nghe Âm, chơi với âm)… Sau 7 tháng ăn ngủ với Nghe và Giao tiếp 1 ngày trên 14 tiếng, tôi đã rõ âm trong tiếng Anh và giao tiếp khá thuần thục. Và cũng như thế, lúc đầu tôi dạy không tốt nhưng sau dần tôi đã thông thuộc và bây giờ tôi không còn lo lắng gì cả, tôi đã và đang dạy rất tốt vì 1 các phương pháp tôi dạy, là đi từ kinh nghiệm của 1 người gần như không biết gì đến bây giờ, tôi đã vượt qua và trở thành giáo viên tiếng Anh như vậy.

Đối với tôi, nghề chia sẽ đến như 1 nhân duyên chứ tôi không chọn trước, tôi chọn con đường dạy học vì không muốn phí thời gian cuộc đời vào những công việc chỉ đem lại đồng tiền mà không có giá trị giáo dục. Tôi luôn muốn để lại cho cuộc sống 1 điều gì dù nhỏ nhoi, hơn là 1 cuộc sống an nhàn nhận lương mỗi tháng và làm gì đó cho 1 công ty nào đó. Tôi chọn nghề chia sẽ vì ngoài việc chia sẽ, quãng thời gian còn lại là sự học hỏi trong thế giới kiến thức rộng lớn bao la.

Tôi để ý rất nhiều người học kêu khó kêu khổ nhưng tôi luôn thấy các quán nhậu ở Hồ Chí Minh không bất kể đầu tuần hay cuối tuần đều rất đông. Để rồi sau những khoảng dành thời gian, đồng tiền cho chơi bời, mọi người lại trở về tổ ấm và than vãn “Ôi tiếng Anh khó quá, Ôi cuộc sống khó khăn, kinh doanh khó khăn quá…”. Và tôi cũng đã từng như vậy, nhưng tôi đã thay đổi lựa chọn, lựa chọn không sống chỉ…để sống mà phải để lại được điều gì đó cho cuộc sống này, tôi đã có những hành động và một con đường khác, và khi tôi thay đổi lựa chọn cho cuộc đời tôi, những thời gian thay cho nhậu nhẹt được đưa vào đọc sách, học hành…Những đồng tiền thay vì đưa vào ăn nhậu, mua sắm, tôi dành cho đi học, nâng cao bản thân mình lên.

Và với câu chuyện từ một người sợ hãi tiếng Anh, tôi đã viết nên câu chuyện mà tôi có lẽ chưa bao giờ nghĩ đến tôi sẽ thành một giáo viên khi còn ở phổ thông. Và tôi vẫn sẽ tiếp tục viết thêm những câu chuyện khác vì tôi biết cuộc sống đều mở ra cơ hội cho tất cả chúng ta. Còn câu chuyện tiếng Anh của bạn thì sao, hãy viết nên câu chuyện của mình vì tôi tin chắc, bạn sẽ đạt được tiếng Anh nếu bạn đủ quyết tâm và mong muốn. Đừng chỉ vì 1 chút chán nản, 1 chút thất vọng, 1 chút buồn rầu mà từ bỏ cả quãng đường khó khăn mà bạn đã cố gắng.

Nếu bạn có 1 ước mơ với tiếng Anh, hãy làm với tất cả quyết tâm để đạt được nó vì tôi làm được, và bạn cũng thế. Tôi luôn nhớ đến bộ phim Pursuit Of Happiness

“Don’t ever let someone tell you that you can’t do something. Not even me.You got a dream, you got to protect it. When people can’t do something themselves,They’re gonna tell you that you can’t do it. You want something. Go get it.”

Cuộc đời chỉ có 1 lần được sống, và thế giới này đã đạt được những thành tựu thần kỳ mà con người cũng đã từng không thể đạt được. Vậy nên, hãy viết nên câu chuyện thần kỳ của bạn, không chỉ với tiếng Anh, mà còn hàng nghìn thứ mà bạn muốn có, bạn ước mơ. Go get it!

Và cuối cùng, tôi xin chia sẽ 7 TƯ DUY PHẢI CÓ CHO NGƯỜI HỌC TIẾNG ANH.

1. Positive Mindset

Learning english is fun and not difficult

(Hãy luôn vui vẻ, có năng lượng khi tiếp cận với tiếng anh vì ngược lại, bạn sẽ mất dần đam mê và đánh rơi nó)

2. Make The Time

Don’t always say “i don’t have time”. It is not because you don’t have time, because you don’t make time or make poor use of it.

(Tạo ra thời gian chứ không phải tìm thời gian cho tiếng anh)

3. Learn Consistently

Learn a bit every single day, twice a day

(Học 1 chút nhưng ngày nào cũng phải tiếp xúc (nghe, nói, đọc, viết…))

4. Variation

Doing samething is boring, change your work of learning english (listen, speak, write, read…)

(Thay đổi cách học vì học hoài 1 cái sẽ dễ nản và từ bỏ)

5. Learn, Don’t Study

Learn by using, repeatition, variation and exposure it, not learning things by heart

(Học bằng cách yêu thích, tìm tòi chứ không phải cố gắng ép mình học thuộc lòng)

6. Motivation

You have to motivate yourself every day to keep moving (by doing something interesting, do what you like)

(Tạo động lực bằng cách làm những gì mình thích)

7. Action

Less afair and take more action

(Hãy bớt suy nghĩ lo lắng, và học, hành động nhiều hơn nữa)